Entry thứ 3 , không mang tên…..
Cười đó , rồi lại trầm tư ….
Không khóc ,không khóc !
Không đáng khóc ! ! Đáng coi thường…..
Không phải số mệnh……
Tất cả là do con người …………………………
2 ngày sau ….
ko gọi nữa….
ko nhắn tin ….
ko gặp gỡ…..
Thời gian ko đầy 1 tháng
Đủ yên tĩnh , và đủ để suy nghĩ !
Hãy suy nghĩ………
hoặc sẽ quên mau !………
Thời gian và khoảng cách là thuốc thử !!
Để rồi lại thấy 1 con người như xưa
Vô tư …..
Trong sáng …..
Người tôi yêu là đấy !
Sao cu met moi chuyen tinh yeu vay nhoc! Manh me len di
À há ! Chị nghĩ em yếu đuối mà em có thể vui vẻ như thế này à ! Ha ha ! Con người thực trên blog và con người ở đời thường có vẻ khác nhau quá xa chăng ? Ở ngoài, có ai biết nỗi buồn của em hả chị.
Hài hước thật !
Mình chị biết thôi đấy !
Đáng thất vọng !