Entry for April 28, 2008

Kỉ niệm còn lại hả ?
Ha ha ! Buồn cười quá !
Trong lòng bây giờ ……
Chẳng còn nhớ chút gì và cũng ko muốn nhớ đến chút gì những kỉ niệm ngày xưa nữa ! Clear all ! Burn !
Nhớ gì nhỉ ? Nhớ làm gì nhỉ ? Nhớ đến những dối gian , lãnh đạm , thờ ơ và phản bội ư ? ! He he ! Ko đáng nhớ đâu bạn à !
Coi như đó là 1 điều đau xót đi ,
nhưng…… ok ! Chấp nhận !
Cứ cho đó là cái gì đó xa lắm ,hoặc là chưa bao giờ tồn tại !
ĐÓ LÀ CÁCH DUY NHẤT để giữ cho lòng mình ko vương vấn bởi 1 NỖI HẬN — điều chỉ làm mình – chính mình khổ tâm mà thôi !
Tính ra thì cũng tiếc đấy chứ nhỉ ? trải qua 1 thời gian dài , giờ đây nhận ra tình và nghĩa đều ko còn , cả trong lòng mình ! Cứ cho là như thế sẽ làm mình dẹp bỏ đi mọi chuyện đi , nhưng rõ ràng đó vẫn là kết thúc hoàn toàn ko có hậu ! Đúng ko nè !
Thôi , kệ cha nó !

Những câu chuyện rời rạc — Những nỗi buồn nối liền…

Số 1 :
Lại miss ! ! Lúc chiều cứ tự trách mình quá ham vui ! Nhưng bây giờ thì nghĩ hơi khác ! Giữa việc kia và việc tham gia cùng anh em Đội văn nghệ – ko muốn nói cái nào quan trọng hơn ! Dĩ nhiên , chả có mấy lần nữa đi chơi vui vẻ như thế , ko tự trách vì mình tham gia chuyến đi vừa rồi , chỉ than là mình xui xẻo , khi chuyến đi diễn ra đúng vào lúc này mà thôi – cứ cho là xui xẻo đi !
Ko khóc ( rãnh na khóc ?) nhưng ….. lại mất đi 1 niềm tin ! Dù sao ,thì cũng chẳng ai lo cho mình bằng mình tự lo cho mình, kể cả anh em thân thiết cũng thế ! ha ha ! Rút kinh nghiệm có quá trễ chăng ?
Tạm dừng mọi hoạt động liên quan đến văn nghệ của bản thân !

Bắt đầu TU !
—————————————————————————————

Số 2 :
1 chuyện tình cảm ko có cơ sở ? Mệt quá ! Mỗi ngày qua , mỗi lần gặp , mỗi lần nói chuyện là bỗng như mỗi lần tự gõ vào phím Space . Ko muốn vậy , nhưng vẫn cứ như vậy ! Suy nghĩ nhiều !

Cạo đầu !
—————————————————————————————–
Số 3:
Thực ra , cảm giác là cái gì đó chính xác đến bất ngờ ! Cái cảm giác những mối quan hệ mình – người , người – người bắt đầu rạn nứt , những khoảng cách tăng dần ko cách gì kéo lại được .Mình cũng chỉ biết đứng nhìn ! Chỉ biết nhìn và thấy tiếc những ngày – chỉ cách đây chưa đầy 1 tháng thôi ! Một kết cục vô hậu ???

Ăn chay trường ( trườn từ bàn này qua bàn khác ) !
——————————————————————————————
Số 4 :
Nhận quyết định chuẩn bị làm nhà trong tháng tới ! Tìm ý tưởng để thiết kế gấp ! Phát sinh thêm đủ thứ búi xua xùng xèng nữa ! Lại thêm 1 thứ để suy tính !

TU
——————————————————————————————

Rứa là cũng nhiều rồi ! Thêm 1 số nữa chắc đến cái mức độ VIÊN TỊCH luôn quá ! Đủ rồi !
Phuuuuuuuuuuuuu…………………..NGỦ !

Coi như ….. tất cả chỉ là giả tạo !

Photobucket

Cô bé bên nhà thắc mắc ” Sao hôm nay anh ở nhà mà ko nghe hò hét nữa ? Mấy hôm sung lắm mà ? “……..

Cũng chả hiểu nữa …………..

Phải dùng từ gì đây nhỉ ?…….

Ôi ! Hình như con mắt của mình có vấn đề , lại nhìn lầm người ! Ko chỉ 1 người ! Ha ha ……

Tất cả chỉ là giả tạo ! ……

Mình thất vọng , thất vọng với chính mình ……..

Bản tính ko thể thay đổi được , cho dù biết như thế mình sẽ càng thêm rối trí ………

Mình ko nghĩ đó là ích kỉ ! Ko phải, chắc chắn ko ! Nhưng mình biết , 1 khi mình đã thất vọng về ai , thì ko , ko bao giờ có thể lấy lại niềm tin từ những người đó nữa ! …….

Chẳng bao giờ , cho dù là mình có muốn hay ko !………

Anh em ? Ha ha ! Đúng là ….. Sự hài hước của Chúa !

Dù sao … cũng chả còn hứng thú gì nữa !…..