Ba ơi !
Con quyết định có trễ ko hả ba ?
Con nói với ba rằng ” bình thường thôi ,ba ơi ! “. Ba nhìn con đang cười nhưng chắc chắn ba ko thể biết con càng cười vui thì lòng con càng đau khổ như chết dần đi !
Con cười lên để ba ko lo lắng , con cười lên để ba khỏi thởi dài từng đêm lo lắng cho tình cảm của con ! Con cười lên để mẹ ko phải lắng nghe từng tiếng thở dài của con từng đêm về !
Nhưng ba biết ko ,giờ đây, con đang khóc đấy ! Ngoài cảm giác nhớ người ấy lúc trước , con chưa bao giờ nghĩ con có thể nhỏ lệ ngay giữa quán Net này !
Ko lẽ đó là số phận sao ba ? Con ko biết , nhưng sau khi nghe người ta nói , con ko đủ can đảm , hay nói đúng hơn con đã hết hi vọng chống lại số phận ! Điều mà lâu nay con vẫn kiêu ngạo cho rằng con sẽ làm được !
Con sợ con sẽ ko kìm được nước mắt nữa , ba à ! Sao con người có thể tán tận lương tâm vậy hả ba ? Chẳng lẽ kí ức là thứ dễ quên đi vậy sao ????
Khóc rồi !
Trời ơi !
Đôi mắt ơi !
Để tao yên ! Đừng làm ướt mắt tao ! Tao là con trai ! Tao ghét con trai khóc !
…………………………………………………………………….
……………………………………………………………………..
Có bao giờ trở lại được ko ?
Cuộc đời , ko thể trọn vẹn được ! Và thời gian qua con đã hiểu con cần phải lựa chọn giữa 2 thứ : công danh và tình cảm .
Nhưng……có phải muốn được 1 thứ thì phải mất đi thứ quý giá khác ?Tình cảm cả 1 đời người ,có phải đâu chuyện đùa hả ba ? Con hỏi câu này làm gì nhỉ . Cho dù ba và con sống đến hết cuộc đời , cũng đâu thể trả lời được câu đó .Con làm khó ba rồi !
Con ko cần ai để tựa vào cả đâu ! Chính con, chính con sẽ đứng lên, vững vàng hơn sau bao nhiêu ngày quỵ ngã ! Ba đừng dìu con !
Con chỉ muốn người khác nhìn con đứng lên , ko bao giờ muốn tựa vào ai để đứng cả ! Con là con trai mà ! Con là con trai duy nhất của ba mà !
Ba mẹ ơi ! Con đã có lỗi quá nhiều với gia đình mình rồi ! Con xin lỗi , con ngàn lần xin lỗi !
Con sẽ đứng lên ! Và con sẽ chờ , chờ thứ mà con mong chờ thời gian qua trở lại với con . Chỉ 1 lẽ đơn giản : con chỉ có 1 cuộc sống thôi ! Ko có kiếp sau !
Trời hỡi ! Con phải làm sao đây ! Nước mắt ko thể rơi trên đôi mắt của con ! Con ko cho phép điều đó , cho dù nó cứ chực trào ra ở khóe mắt !
Con hiểu rằng , con phải giữ nước mắt lại , như giữ lại cảm giác HẬN cho riêng mình !