Học được cách post nhạc lên blog rồi !
Lại đau nữa rồi , sao mày lại dễ đau thế ko biết ! Ngày ni đúng là chẳng ra làm sao , đau rồi mà còn nhận điểm thi 2 môn nữa chứ ! Kì này mày tệ quá Hưng ơi !!!!! Nghĩ lại thấy mình nhận điểm thấp chẳng đúng hay sao !??? Chơi suốt cả kì thì lấy đâu ra thi điểm cho cao ! Đã mấy lần hứa lèo là sẽ cố gắng rồi ???Phân tâm bởi quá nhiều chuyện , nhưng cái chính là do mày ko biết sắp xếp thời gian thôi ! Học kì này mày ko nên hữa nữa mà hãy làm gì đó để xứng đáng với những gì mà người khác hi vọng về mày ! Thất vọng về thằng Hưng quá !
“khi nao buon hay tam su voi tui tui ko chac se an ui duoc ban nhung tui se buon cung ban . ban be chia se cung nhau” ?????
Chuyện của tôi là những ngày khốn khó
Chuyện của tôi là những ngày lang thang
Chuyện của tôi là những chiều ngỡ ngàng
Tôi bắt gặp 1 tình yêu.
Tình yêu của tôi là trong tiếng hát
Tình yêu của tôi là trong mắt người
Tình yêu của tôi dịu dàng như em
Tình yêu của tôi lung linh đêm nay.
Người ơi về đây để nghe tôi hát
Hát cho cuộc đời còn lắm âu lo
Người ơi về đây ngồi bên lời ru
Ru những yêu thương bên em bên em.
Chuyện của tôi còn mãi cho em
Chuyện của tôi còn mãi riêng tôi
Chuyện của tôi còn mãi cho em
Chuyện của tôi còn mãi cho nhau.
Uhm , đúng là đại thắng ấy chứ !
4 đơn ca thi Bán kết , vô Chung Kết cả 4 !
1 nhóm nhảy RAP
Ban nhạc Chân trời với Miền đất ko có thời gian !
Chỉ tội nhóm Hip Hop bị loại oan ! Vì Bách khoa vô nhiều quá mà chắc Ban giám khảo cũng ,,,,,,,,,,tiếc nuối mà loại nhóm đó !
1 ngày thi đấu căng thẳng , chưa bao giờ lên hát mà run như thế !
Khủng khiếp !
Sáng , à quên , trưa : Ráp nhạc đến gần 12h ( cái số năm 2008 rồi mà cũng chưa thoát , thi cũng hát sau cùng , mà ráp cũng sau cùng ! Quái thiệt ! ) ,
Chiều 2h về đến nhà , giặt đồ để …… tối đi hát ( bó tay !!!) , ngủ 1 giấc . Dậy ! Ôi trời ơi ! Đầu dau như búa đổ , sốt 39 độ , ho , nghẹt mũi , sổ mũi ……………….. Oa oa oa ! Thế là tiu rồi , thế này thì còn hát hò gì nữa chứ !???
Tối ,đi thuê đồ , Phương Trần ? Trời ơi , cái áo thụng thịnh như quan nhà Thanh , khiếp .
Đến Minh Nhật , đóng cửa ,thế là toi ! Đành phải vác bộ đồ trắng toác lên hát vậy !
Run như cầy sấy , sợ bể quá , đầu ko xuôi nhưng cuối cùng đuôi cũng lọt , xếp đầu danh sách vào đêm Chung kết !
Còn 1 đêm Chung kết nữa ! Cố gắng lên !
…….Đường đến ngày vinh quang ko còn xa , dù khó khăn vẫn còn ………………..
Vội viết blog………….
Vừa mới đọc truyện ngắn ” Lo tay cham nguc con gai ” ( ko dám viết tiếng Việt , vì nghe tiêu đề XXX quá ). Mới nghe, mới nhìn, mới đọc , tưởng là truyện XXX , nếu ko có lời giới thiệu của ku Hà chắc mình khỏi đọc luôn quá .
Cuối cùng cũng chỉ là 1 cảm giác thất vọng ……..
Ko phải thất vọng về câu chuyện
Thất vọng , về chính tình cảm của người mình đang yêu ….
Liệu có phải , tình yêu của “người lớn” phải mang theo những toan tính , những lừa dối , phũ phàng …. liệu có còn là tình yêu ????
Bạn hỏi tôi ” Sao ko dẹp quách đi cho xong ,mi nên nhớ còn có người đang chờ mi đấy, thua kém gì mà lo ! ” .
Ờ hờ ! Lo ư ? Buồn cười thật ! Ai lo lắng ????
Ba hỏi con : Con có biết ba đã từng có bao nhiêu mối tình ko ?
Con hỏi lại : Ba có biết mối tình của con đã tồn tại bao lâu ko ?
Ba im lặng ?
Mối tình đầu cứ phải tan vỡ sao ? Không ! Con đã đi nhiều , đã biết nhiều , đã thấy nhiều , và những gì con thấy khiến con tin rằng suy nghĩ của con là đúng !
…………………………………………………………………………..
Những gì còn lại bây giờ , có phải là 1 nỗi hận ? Ko biết ? 1 tình yêu chân thật ,trong sáng trong quá khứ , và 1 lời hứa đầy toan tính bây giờ ????
Nhìn lại đoạn video lúc trước , nhìn lại những tấm hình trước , thấy lạ lẫm quá ! Người mình yêu đây chăng ?
Gác tay lên trán và suy nghĩ ! Có phải như vậy là yếu đuối ko ? Phải ko nhỉ ? Có thể phải , cũng có thể ko ! Nếu yếu đuối thì có lẽ năm vừa rồi mình đã “gục ” ,theo đúng nghĩa của nó rồi !
Vẫn yêu đời , vẫn yêu người ,vẫn là chính mình !
…………………………………………………………………………..
Những suy nghĩ yếu đuối của em khiến anh càng yêu em hơn ! Dù cho có lúc , anh đã rất hận, 1 con người ko có niềm tin, 1 con người phản bội , 1 con người tàn nhẫn …………….
Đừng che lấp đi 1 còn người thật thà ,trong sáng , bằng 1 con người thực dụng, bội bạc. Đừng mang toan tính vào tình yêu em nhé !
Entry thứ 3 , không mang tên…..
Cười đó , rồi lại trầm tư ….
Không khóc ,không khóc !
Không đáng khóc ! ! Đáng coi thường…..
Không phải số mệnh……
Tất cả là do con người …………………………
2 ngày sau ….
ko gọi nữa….
ko nhắn tin ….
ko gặp gỡ…..
Thời gian ko đầy 1 tháng
Đủ yên tĩnh , và đủ để suy nghĩ !
Hãy suy nghĩ………
hoặc sẽ quên mau !………
Thời gian và khoảng cách là thuốc thử !!
Để rồi lại thấy 1 con người như xưa
Vô tư …..
Trong sáng …..
Người tôi yêu là đấy !
Vô tình ,nghe được bài này 1 lần nữa , ko phải Đăng Minh,ko phải Thu Phương, cũng chẳng phải bản thu âm mới của mình ! Ngọt ngào đến mức mình phải lặng đi và lắng nghe . 10,11 hay 12 lần rồi !
Nghe da diết và truyền cảm ko thể tả ! Nghe xong chẳng muốn nghe Thu Phương hát nữa .
Nhớ người yêu ,như muốn mọi thứ xung quanh nổ tung ! Bùm bùm B………ù.ù..ù……..mmmmm !
Ba ơi !
Con quyết định có trễ ko hả ba ?
Con nói với ba rằng ” bình thường thôi ,ba ơi ! “. Ba nhìn con đang cười nhưng chắc chắn ba ko thể biết con càng cười vui thì lòng con càng đau khổ như chết dần đi !
Con cười lên để ba ko lo lắng , con cười lên để ba khỏi thởi dài từng đêm lo lắng cho tình cảm của con ! Con cười lên để mẹ ko phải lắng nghe từng tiếng thở dài của con từng đêm về !
Nhưng ba biết ko ,giờ đây, con đang khóc đấy ! Ngoài cảm giác nhớ người ấy lúc trước , con chưa bao giờ nghĩ con có thể nhỏ lệ ngay giữa quán Net này !
Ko lẽ đó là số phận sao ba ? Con ko biết , nhưng sau khi nghe người ta nói , con ko đủ can đảm , hay nói đúng hơn con đã hết hi vọng chống lại số phận ! Điều mà lâu nay con vẫn kiêu ngạo cho rằng con sẽ làm được !
Con sợ con sẽ ko kìm được nước mắt nữa , ba à ! Sao con người có thể tán tận lương tâm vậy hả ba ? Chẳng lẽ kí ức là thứ dễ quên đi vậy sao ????
Khóc rồi !
Trời ơi !
Đôi mắt ơi !
Để tao yên ! Đừng làm ướt mắt tao ! Tao là con trai ! Tao ghét con trai khóc !
…………………………………………………………………….
……………………………………………………………………..
Có bao giờ trở lại được ko ?
Cuộc đời , ko thể trọn vẹn được ! Và thời gian qua con đã hiểu con cần phải lựa chọn giữa 2 thứ : công danh và tình cảm .
Nhưng……có phải muốn được 1 thứ thì phải mất đi thứ quý giá khác ?Tình cảm cả 1 đời người ,có phải đâu chuyện đùa hả ba ? Con hỏi câu này làm gì nhỉ . Cho dù ba và con sống đến hết cuộc đời , cũng đâu thể trả lời được câu đó .Con làm khó ba rồi !
Con ko cần ai để tựa vào cả đâu ! Chính con, chính con sẽ đứng lên, vững vàng hơn sau bao nhiêu ngày quỵ ngã ! Ba đừng dìu con !
Con chỉ muốn người khác nhìn con đứng lên , ko bao giờ muốn tựa vào ai để đứng cả ! Con là con trai mà ! Con là con trai duy nhất của ba mà !
Ba mẹ ơi ! Con đã có lỗi quá nhiều với gia đình mình rồi ! Con xin lỗi , con ngàn lần xin lỗi !
Con sẽ đứng lên ! Và con sẽ chờ , chờ thứ mà con mong chờ thời gian qua trở lại với con . Chỉ 1 lẽ đơn giản : con chỉ có 1 cuộc sống thôi ! Ko có kiếp sau !
Trời hỡi ! Con phải làm sao đây ! Nước mắt ko thể rơi trên đôi mắt của con ! Con ko cho phép điều đó , cho dù nó cứ chực trào ra ở khóe mắt !
Con hiểu rằng , con phải giữ nước mắt lại , như giữ lại cảm giác HẬN cho riêng mình !