Mấy tối nay cứ luôn ở trong cái tâm trạng nhớ khắc khoải, ko biết nên cho cái cảm giác đó là dễ chịu hay bực mình, hay có khi là kinh khủng cũng nên.
…..Thành thử, phải tìm về với nhạc tâm linh mà nghe cho nó nhẹ lòng.
…..Trong những lúc thế này, chỉ có Reimei có thể làm được điều đó. Âm nhạc của Kitaro từ lâu đã mang về cho ta cái cảm giác – lúc lạ lẫm – khi nhỏ bé – lúc hiên ngang – khi yếu mềm … Và dường như Reimei đem lại cho ta tất cả cảm giác đó – chỉ trong 12 phút …
…..Reimei là chương cuối trong A Story in Concert – lúc nữ thần ánh sáng bước ra khỏi hang động, ban phát ánh sáng huyền diệu đến cho loài người…. Hiện bây giờ ko còn sức vs tâm trạng để hòa vào lễ hội Matsuri nữa, chỉ đắm mình vào cảm giác mênh mông, vô tận của Reimei mà thôi … Sau những phút đầu dồn dập vào 1 cảm giác thôi thúc đến khó chịu là cảm giác êm dịu liền ngay sau đó
… dường như ta đang lướt trên những cánh đồng cỏ xanh ngắt – trải dài bất tận, băng qua những rừng cây rợp mát, đắm mình trên con sông quê hương……
…. chợt cảm thấy thấy ta nhỏ lại ….
…. bỗng nhớ lại những buổi chiều hè cùng lũ bạn chạy trong nắng vàng bắt cào cào, châu chấu trên cánh đồng quê đang vào mùa gặt …
…. bỗng thấy như đang đứng trên mũi thuyền đưa mặt ra đón gió sông mát rượi mỗi lần về quê ngoại …
…………..
Reimei dường như ko chịu để ta đắm mình quá lâu …
…. Tiếng tù và nổi lên, tiếng gió biển, tiếng chuông nhà thờ, tiếng sáo, tiêu … Tất cả hòa lại, cho ta cảm giác như đang xem lại đoạn đầu tiên của Dinosaur – một cảm giác hùng hồn, thúc giục đầy khiêu khích ….ta chợt như cánh chim vút bay lên trên biển khơi, giữa 2 vách núi dựng đứng hùng vĩ … Những âm điệu nhẹ nhàng tiếp theo lại cho ta như đang dang rộng đôi cánh thênh thang bay lượn giữa đại dương rộng lớn …
… bỗng tiếng nhạc lặng xuống ….
….không biết mình đã mất hút ở đâu trên bầu trời ??? chỉ còn nghe văng vẳng tiếng sóng biển xô vào bờ đá, nghe tiếng đồng ruộng rì rào, lả lơi trong gió …
…. và rồi, Reimei lại cho ta trở lại cảm giác được vụt bay lên giữa không trung, thúc giục và mạnh mẽ hơn gấp bội …. Khi ánh sáng huyền diệu của Hikaru soi rọi trái tim ta … là lúc ta cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết … Cuộc đời tươi đẹp, và ta sẽ như cánh chim kia thênh thang vút bay giữa ánh mặt trời, sẽ không biết mệt mỏi dù cánh chim cô đơn và lẻ loi … Những âm điệu dồn dập, thúc hối lúc này sẽ tiếp thêm cho nó sức mạnh để tiếp tục chao nghiêng đôi cánh rộng bay vững chải giữa biển khơi mênh mông ….
(Note : đây là tất cả những gì mà mình cảm thụ được qua chương Reimei trong A Story in Concert (Kitaro) … mong các bạn đừng dèm pha cho dù nó có … sến )